chứng kiến bị ma nhập. – Tác Giả Răng Khểnh
Từ bé đến giờ, e được chứng kiến người bị ma nhập 2 lần rồi. E k phải là người quá tín đâu ạ, vì e chỉ lơ lửng ở giữa khoa học và tâm linh thôi, nhưng các cụ bảo có thờ có thiêng, có kiêng có lành mà. Trước giờ e được nghe người ta kể lại chuyện bị ma nhập e k tin lắm, và cho đến khi e được chứng kiến tận mắt thì e đã phải tin vì có những thứ mà khoa học cũng khó mà giải thích được.
Lần thứ 1: Là hồi e học ĐH năm thứ 2, hồi đó bọn e hay đi học thuê cho mấy bà chị lớn tuổi học tại chức, vì bận ck con nên họ toàn thuê người học hộ. Hôm đó, e học cho 1 chị ở bên trường CĐ SP TW, nghành mầm non gì đó. Học được 2 tiết thì cô giáo cho ra chơi, bỗng dưng 1 chị ( chị H) ngồi bàn bên dưới cách bàn e ngồi 1 bàn, c ấy mắt nhắm nghiền vào rồi đầu gật lên gật xuống với lực rất mạnh, giật đầu liên tục và miệng thì the thé mắng cái gì đó lúc ấy e k nghe rõ. Mọi người ai cũng tỏ ra sợ hãi, chưa biết chuyện gì đang sảy ra. Cứ tưởng c ấy bị lên cơn động kinh, hay tâm thần gì đó thôi… Lúc sau 1 c ngồi cạnh c ấy ( tạm gọi c A nhé) hiểu ra chuyện vì c này nói hay đi hầu đồng gì đó nên biết, c ấy bảo với mn là đừng sợ, c này đang bị cô 9 hay cô 10 gì đó hành, phạt…
E nghe đến đó sợ tái cả mặt luôn, vì chưa bao giờ trong đời e lại được tận mắt chứng kiến 1 sự kiện mang đậm tính chất tâm linh như thế Biểu tượng cảm xúc pacman, Biểu tượng cảm xúc pacman . E và mấy người đứng đó sợ quá cứ bám lấy nhau đứng dạt ra gần cửa chính vì sợ, nửa tò mò muốn mục sở thị hiện tượng này tiếp, nửa thì muốn tháo chạy luôn. Lúc này, c bị nhập ấy đầu thì vừa gật vừa chửi như nhiếc móc gì đó, e nghe thoang thoáng là: KO có học hành gì hết nhá, ko có được đi học nữa nhá!!, rồi c ấy tự cào cấu, 2 tay cứ đập bùm bụp vào ngực mà mắt thì vẫn nhắm nghiền nhé. Cào cấu chán chê c ta quay ra xé vở, bẻ gãy cả bút luôn mà dùng lực rất nhẹ thôi, e thề là e k chém đâu ạ, Chị A thấy vậy bèn bảo mọi người hộ giữ c ấy để c ấy k đập đầu xuống bàn nữa, vì lúc ấy c H vẫn gật đầu rất mạnh nhá, nhưng do khỏe quá k ai giữ được cả, c A bèn nịnh, cứ nịnh là: cô ơi, thôi được rồi, cô tha cho nó đi, để mn gọi điện cho ck nó đến đón nó về để tạ lễ cho cô nhá, thôi cô thăng đi cô!,, c H gừ gừ rồi giãy mạnh nằm vật xuống sàn nhà, mắt vẫn nhắm nghiền rồi chửi: k học hành gì hết nhá!!!. Lúc này có cả 1 bác bảo vệ, và các thầy cô đến hộ giữ nhưng cũng k giữ nổi. Chị H vẫn nằm dưới sàn nhà giãy giụa chửi bới, mãi lúc sau c ấy lả đi, k giãy nữa mn mới dìu c ngồi lên bàn, lấy nước cho c uống rồi quạt cho c. Đợi c tỉnh đc 1 lúc mn mới bắt đầu xúm lại hỏi chuyện. c ấy kể: c bị như thế từ hồi cuối năm ngoái rồi, hợp cô 9, cô 10 gì đó ở Nghệ An bắt c phải lập điện hay phủ gì đó để coi bói, k co c đi học nhưng c vẫn đi vì c muốn làm cô giáo mầm non hơn. Mặc dù c cũng đã lập điện ở nhà, thờ cúng hẳn hoi, nhưng cứ đến tối là bắt đầu c bị đau đầu kinh khủng, rồi nhìn thấy những thứ mà người bình thường k thấy đc. Ban đầu người nhà c tưởng c bị thần kinh, đưa đi bệnh viện tâm thần ở Trâu Qùy khám nhưng các bác sĩ đều trả lời là sức khỏe và hệ thần kinh của c hết sức bình thường, k có vấn đề gì cả. Sau c phải đi coi thầy suốt và bắt đầu lập điện từ đầu năm nay. Hôm nay, là ngày c phải dâng lễ tạ cô nhưng c bảo ck c ở nhà làm để c đi học, k ngờ cô đi theo cô nhập cô hành cho thế này?, c H nói với giọng mệt mỏi, giọng lúc này của c k giống lúc nãy nhá các bác, vì lúc bị nhập e nghe lơ lớ the thé í, còn giọng bây giờ c nói trầm, ấm hơn nha chứ k chói tai như cái giọng bà cô 9, 10 j đó đâu ạ.
C ngồi nghỉ 1 lúc, kể cho mn nghe xong đang ngồi thì e lại thấy mắt c ấy nhắm vào, đầu đảo đảo như con gà sắp chết toi í Biểu tượng cảm xúc pacman, xong c lại bị nhập và hành tiếp, cứ mỗi lần nhập vào phải hành c tầm 10p, mà c bị như thế từ lúc 9h cho đến tận 11h trưa tới khi a ck đến đón về mới thôi, ôi mai gót! nghĩ lại mà h e vẫn thấy ớn cả sống lưng nè, hị hị.
Lần thứ 2.
Lần này là ở tại nhà bác e luôn ( a trai của bố e), Chuyện mới sảy ra vào tầm tháng 2 năm ngoái thôi. Hôm đó là đám cưới của con trai út nhà bác e, cỗ to linh đình lắm, tầm 200 – 300 mâm ấy. tối hôm đó tầm 7h, khách khứa đến vẫn ăn uống, chúc rượu bình thường thì có 1 chú trong làng đến hộ đám cưới bỗng dưng lăn đùng ra sân, ngồi vừa khóc vừa cười, tay chỉ lung tung cả. Mọi người cứ tưởng chú ấy bị say rượu nên bảo 1 anh nhà gần đó đưa về, nhưng lúc a này lại gần thì chú ấy lao vào ôm chầm lấy a đấy và nói: t yêu m nhé, cho t thơm m 1 cái nhé . Bấy giờ a này sợ xanh mắt, vội vàng giãy ra rồi k dám vào gần nữa. Mấy bà ngồi đó hiểu chuyện nên người chạy đi lấy dao, người đi bẻ cành dâu mang lại nhét lá dâu vào túi áo, túi quần chú ấy rồi cầm cành dâu vụt tới tập thì chú ấy vừa khóc vừa lăn lộn dưới sân nhìn tội lắm. Được 1 lúc mệt rồi, mn bảo 2 anh em của chú ấy đưa chú ấy về. Lúc chuẩn bị cho chú ấy ngồi lên xe máy để lai về, tự dưng chú ấy ru a trai chú ấy ngã xô về phía trước và bảo là có ai ở đằng sau ru chú ấy.
Đưa về đến nhà, chú ấy k dám vào nhà các bác ạ, cứ lùi lại sợ sệt cái gì đó ( e nghĩ chắc các cụ k cho vào, vì trên này người ta thờ cúng tổ tiên, địa thần rất hẳn hoi). Lúc này 1 anh cháu của chú ấy đứng đằng sau bảo: k chịu vào nhà thì ru chú ấy vào, chú ấy quay lại lườm a này mắt sọc đỏ lên quát: m mà ru t vào, ngày mai m chết ngay cho coi. A này sợ quá k dám nói năng gì nữa, lùi ra xa luôn. Lúc bấy giờ chị dâu chú ấy mới hỏi: thế m lài ai? Sao lại nhập vào e tao?. Nó bảo là: tao bị chết đuối ở đập Khuôn Thần ( các bác đã nghe đến đập Khuôn Thần ở Lục Ngạn chưa ạ?), hôm nọ tao thấy 2 vk ck thằng này đi ăn cỗ, ngồi thuyền qua đập, t thấy hợp t theo về đây…..
Nghe nói giãi bày được lúc , thì bà c dâu chú này sai người xg bếp lấy 1 ít muối và gạo rắc trước cửa chính cửa nhà rồi bất ngờ ru chú ấy vào nhà, thế là chú ấy xỉu xg sàn nhà, nằm 1 lúc sau thì tỉnh. Tỉnh lại mn hỏi có nhớ gì k? thì chú bảo k nhớ gì cả, chỉ biết là đang ở đám cưới, lúc sau thấy đau đầu rồi k nhớ gì nữa hết.
Chuyện e kể hết rồi ạ, hòn toàn là có thật luôn k phải e bốc phét đâu hihi. Các bác đọc xong like cho e cái
Lần thứ 1: Là hồi e học ĐH năm thứ 2, hồi đó bọn e hay đi học thuê cho mấy bà chị lớn tuổi học tại chức, vì bận ck con nên họ toàn thuê người học hộ. Hôm đó, e học cho 1 chị ở bên trường CĐ SP TW, nghành mầm non gì đó. Học được 2 tiết thì cô giáo cho ra chơi, bỗng dưng 1 chị ( chị H) ngồi bàn bên dưới cách bàn e ngồi 1 bàn, c ấy mắt nhắm nghiền vào rồi đầu gật lên gật xuống với lực rất mạnh, giật đầu liên tục và miệng thì the thé mắng cái gì đó lúc ấy e k nghe rõ. Mọi người ai cũng tỏ ra sợ hãi, chưa biết chuyện gì đang sảy ra. Cứ tưởng c ấy bị lên cơn động kinh, hay tâm thần gì đó thôi… Lúc sau 1 c ngồi cạnh c ấy ( tạm gọi c A nhé) hiểu ra chuyện vì c này nói hay đi hầu đồng gì đó nên biết, c ấy bảo với mn là đừng sợ, c này đang bị cô 9 hay cô 10 gì đó hành, phạt…
E nghe đến đó sợ tái cả mặt luôn, vì chưa bao giờ trong đời e lại được tận mắt chứng kiến 1 sự kiện mang đậm tính chất tâm linh như thế Biểu tượng cảm xúc pacman, Biểu tượng cảm xúc pacman . E và mấy người đứng đó sợ quá cứ bám lấy nhau đứng dạt ra gần cửa chính vì sợ, nửa tò mò muốn mục sở thị hiện tượng này tiếp, nửa thì muốn tháo chạy luôn. Lúc này, c bị nhập ấy đầu thì vừa gật vừa chửi như nhiếc móc gì đó, e nghe thoang thoáng là: KO có học hành gì hết nhá, ko có được đi học nữa nhá!!, rồi c ấy tự cào cấu, 2 tay cứ đập bùm bụp vào ngực mà mắt thì vẫn nhắm nghiền nhé. Cào cấu chán chê c ta quay ra xé vở, bẻ gãy cả bút luôn mà dùng lực rất nhẹ thôi, e thề là e k chém đâu ạ, Chị A thấy vậy bèn bảo mọi người hộ giữ c ấy để c ấy k đập đầu xuống bàn nữa, vì lúc ấy c H vẫn gật đầu rất mạnh nhá, nhưng do khỏe quá k ai giữ được cả, c A bèn nịnh, cứ nịnh là: cô ơi, thôi được rồi, cô tha cho nó đi, để mn gọi điện cho ck nó đến đón nó về để tạ lễ cho cô nhá, thôi cô thăng đi cô!,, c H gừ gừ rồi giãy mạnh nằm vật xuống sàn nhà, mắt vẫn nhắm nghiền rồi chửi: k học hành gì hết nhá!!!. Lúc này có cả 1 bác bảo vệ, và các thầy cô đến hộ giữ nhưng cũng k giữ nổi. Chị H vẫn nằm dưới sàn nhà giãy giụa chửi bới, mãi lúc sau c ấy lả đi, k giãy nữa mn mới dìu c ngồi lên bàn, lấy nước cho c uống rồi quạt cho c. Đợi c tỉnh đc 1 lúc mn mới bắt đầu xúm lại hỏi chuyện. c ấy kể: c bị như thế từ hồi cuối năm ngoái rồi, hợp cô 9, cô 10 gì đó ở Nghệ An bắt c phải lập điện hay phủ gì đó để coi bói, k co c đi học nhưng c vẫn đi vì c muốn làm cô giáo mầm non hơn. Mặc dù c cũng đã lập điện ở nhà, thờ cúng hẳn hoi, nhưng cứ đến tối là bắt đầu c bị đau đầu kinh khủng, rồi nhìn thấy những thứ mà người bình thường k thấy đc. Ban đầu người nhà c tưởng c bị thần kinh, đưa đi bệnh viện tâm thần ở Trâu Qùy khám nhưng các bác sĩ đều trả lời là sức khỏe và hệ thần kinh của c hết sức bình thường, k có vấn đề gì cả. Sau c phải đi coi thầy suốt và bắt đầu lập điện từ đầu năm nay. Hôm nay, là ngày c phải dâng lễ tạ cô nhưng c bảo ck c ở nhà làm để c đi học, k ngờ cô đi theo cô nhập cô hành cho thế này?, c H nói với giọng mệt mỏi, giọng lúc này của c k giống lúc nãy nhá các bác, vì lúc bị nhập e nghe lơ lớ the thé í, còn giọng bây giờ c nói trầm, ấm hơn nha chứ k chói tai như cái giọng bà cô 9, 10 j đó đâu ạ.
C ngồi nghỉ 1 lúc, kể cho mn nghe xong đang ngồi thì e lại thấy mắt c ấy nhắm vào, đầu đảo đảo như con gà sắp chết toi í Biểu tượng cảm xúc pacman, xong c lại bị nhập và hành tiếp, cứ mỗi lần nhập vào phải hành c tầm 10p, mà c bị như thế từ lúc 9h cho đến tận 11h trưa tới khi a ck đến đón về mới thôi, ôi mai gót! nghĩ lại mà h e vẫn thấy ớn cả sống lưng nè, hị hị.
Lần thứ 2.
Lần này là ở tại nhà bác e luôn ( a trai của bố e), Chuyện mới sảy ra vào tầm tháng 2 năm ngoái thôi. Hôm đó là đám cưới của con trai út nhà bác e, cỗ to linh đình lắm, tầm 200 – 300 mâm ấy. tối hôm đó tầm 7h, khách khứa đến vẫn ăn uống, chúc rượu bình thường thì có 1 chú trong làng đến hộ đám cưới bỗng dưng lăn đùng ra sân, ngồi vừa khóc vừa cười, tay chỉ lung tung cả. Mọi người cứ tưởng chú ấy bị say rượu nên bảo 1 anh nhà gần đó đưa về, nhưng lúc a này lại gần thì chú ấy lao vào ôm chầm lấy a đấy và nói: t yêu m nhé, cho t thơm m 1 cái nhé . Bấy giờ a này sợ xanh mắt, vội vàng giãy ra rồi k dám vào gần nữa. Mấy bà ngồi đó hiểu chuyện nên người chạy đi lấy dao, người đi bẻ cành dâu mang lại nhét lá dâu vào túi áo, túi quần chú ấy rồi cầm cành dâu vụt tới tập thì chú ấy vừa khóc vừa lăn lộn dưới sân nhìn tội lắm. Được 1 lúc mệt rồi, mn bảo 2 anh em của chú ấy đưa chú ấy về. Lúc chuẩn bị cho chú ấy ngồi lên xe máy để lai về, tự dưng chú ấy ru a trai chú ấy ngã xô về phía trước và bảo là có ai ở đằng sau ru chú ấy.
Đưa về đến nhà, chú ấy k dám vào nhà các bác ạ, cứ lùi lại sợ sệt cái gì đó ( e nghĩ chắc các cụ k cho vào, vì trên này người ta thờ cúng tổ tiên, địa thần rất hẳn hoi). Lúc này 1 anh cháu của chú ấy đứng đằng sau bảo: k chịu vào nhà thì ru chú ấy vào, chú ấy quay lại lườm a này mắt sọc đỏ lên quát: m mà ru t vào, ngày mai m chết ngay cho coi. A này sợ quá k dám nói năng gì nữa, lùi ra xa luôn. Lúc bấy giờ chị dâu chú ấy mới hỏi: thế m lài ai? Sao lại nhập vào e tao?. Nó bảo là: tao bị chết đuối ở đập Khuôn Thần ( các bác đã nghe đến đập Khuôn Thần ở Lục Ngạn chưa ạ?), hôm nọ tao thấy 2 vk ck thằng này đi ăn cỗ, ngồi thuyền qua đập, t thấy hợp t theo về đây…..
Nghe nói giãi bày được lúc , thì bà c dâu chú này sai người xg bếp lấy 1 ít muối và gạo rắc trước cửa chính cửa nhà rồi bất ngờ ru chú ấy vào nhà, thế là chú ấy xỉu xg sàn nhà, nằm 1 lúc sau thì tỉnh. Tỉnh lại mn hỏi có nhớ gì k? thì chú bảo k nhớ gì cả, chỉ biết là đang ở đám cưới, lúc sau thấy đau đầu rồi k nhớ gì nữa hết.
Chuyện e kể hết rồi ạ, hòn toàn là có thật luôn k phải e bốc phét đâu hihi. Các bác đọc xong like cho e cái
0 Nhận xét