Có lời đồn rằng, để khống chế nước Nam, các triều đại Trung Quốc đã cho pháp sư dựng nên khu nghĩa địa trấn yểm bằng hồn ma trinh nữ.
Nghĩa địa của người Tàu nằm giữa khu dân cư trên đường Hoàng Hoa Thám.
Lọt thỏm trong một khu dân cư đông đúc thuộc phường Thụy Khuê, trên đường Hoàng Hoa Thám (Hà Nội), có một nghĩa địa cổ chôn toàn người Tàu.
Họa sĩ Lê (ở Hà Nội) ngoài đam mê sáng tác, thì anh cũng có thú vui tìm hiểu những chuyện kỳ quặc, bí ẩn trong cuộc sống. Nghĩa địa Tàu này ở cách nhà anh không xa, nơi cha ông anh từng sống, nên nó gắn chặt với ký ức của anh.
Theo nghiên cứu của anh Lê, người Tàu xưa luôn có ý định xâm chiếm nước Việt, tuy nhiên, những cuộc tấn công quân sự rất tốn người, tốn của, mà không khuất phục được đất nước phía Nam nhỏ bé. Để tìm cách thôn tính nước Nam, các triều đại Trung Quốc đã thực hiện “cuộc chiến tâm linh”. Họ cử nhiều pháp sư tài năng sang Việt Nam, đóng vai các lái buôn, ăn mày để đi tìm những địa điểm có nhiều linh khí, để yểm bùa, làm suy yếu linh khí nước Việt. Pháp sư nổi tiếng nhất là Cao Biền. Ông ta cùng đội ngũ pháp sư đã trấn yểm hàng nghìn điểm ở khắp nước Việt, đặc biệt quanh thành Thăng Long.
Thời vua Quang Trung, nước Việt quá hùng mạnh về quân sự, Càn Long không làm gì được, nên đã sử dụng phương pháp yểm bùa như các triều đại trước đã thực hiện. Họ đã chọn được một địa điểm được coi là nơi phát ra linh khí khiến nước Việt hưng thịnh. Khu vực đó nằm ở phía tây của thành Thăng Long, phía cuối của con sông Tô Lịch.
Nghĩa địa của người Tàu nằm giữa khu dân cư trên đường Hoàng Hoa Thám.
Các pháp sư triều đình nhà Thanh đã bí mật lập một khu nghĩa địa ở địa điểm đó. Tại nghĩa địa đó, họ chôn người chết như bình thường, để làm bình phong. Tuy nhiên, bên dưới nghĩa địa, họ đào một đường hầm rất sâu, với những gian phòng lớn, để thực hiện việc yểm bùa.
Theo truyền thuyết mà những cụ già thời xưa truyền lại, thì tại căn phòng bí mật phía tây Hà Nội, hàng năm, người Tàu đã sử dụng những trinh nữ để yểm. Họ bắt một cô gái xinh đẹp người Trung Quốc, tuổi 15-16, là trinh nữ. Trinh nữ này sẽ ngậm một lát sâm và bị nhốt trong hầm. Trinh nữ này bị trói chặt, lại phải uống bùa, nên không nói được, không cử động được.
Nhốt trong hầm khoảng 100 ngày, thì trinh nữ sẽ chết trong tư thế ngồi. Trinh nữ chết một cách đau đớn, oan khuất, sẽ biến thành hồn ma vất vưởng, chứa chất oán thù, linh hồn không bao giờ siêu thoát được. Trinh nữ ấy sẽ quấy phá vùng đất, phá tan linh địa.
Sau khi đeo đủ thứ bùa ngải vào người, chiếc nanh hổ, cùng với mấy chiếc nhẫn, vòng đính đá ruby, mà anh tin có tác dụng xua đuổi tà ma, họa sĩ Lê lấy dũng khí dẫn tôi vào khu nghĩa địa Tàu. Khu nghĩa địa ấy nằm trong một con ngõ nhỏ xíu, rất dốc, bên đường Hoàng Hoa Thám.
Nghĩa địa Tàu nằm lọt trong khu dân cư đông đúc, nhưng rộng tới cả nghìn mét vuông, cỏ cây rậm rạp, muỗi bay vo vo. Một cảm giác lạnh người chạy dọc sống lưng. Những ngôi mộ vẫn còn nguyên bia đá, với thành mộ bao quanh. Mộ to, mộ nhỏ thành hàng, thành lối, nhưng hầu như chỉ trồi nửa bia đá lên mặt đất, lại bị cỏ mọc phủ kín. Những tấm bia đá đều vẫn còn nguyên vẹn, với những dòng chữ Hán cổ sắc nét. Một con đường bê tông nhỏ xuyên qua khu nghĩa địa, cắt nghĩa địa làm đôi. Hai bên đường chi chít bia mộ chữ Hán, với những cọng hương xiêu vẹo.
Cuối con đường ấy là một ngôi đền thờ, bài trí theo phong cách Trung Quốc. Đó là ngôi đền thờ thổ địa, hai bên có hai phòng, một phòng là chỗ để người thân đến viếng mộ, chuẩn bị đồ hành lễ, một phòng để cụ từ ở. Vào các dịp thanh minh, lễ Tết, người Tàu thường chuẩn bị lễ rất lớn để cúng bái ở mộ.
Trước kia, người Tàu thuê cụ từ ở tại nghĩa địa, trông nom, săn sóc nghĩa địa, trả tiền công hàng tháng, nhưng nhiều năm nay họ ít qua lại nghĩa địa này, nên bỏ quên luôn, chẳng còn ai săn sóc mộ, ngoài những hộ dân sống ở đây. Khu mộ gần như bỏ hoang. Ngôi đền thờ cũng đã bị người dân sử dụng làm nhà ở.
Ngôi mộ nằm giữa ngõ, cản trở đi lại của người dân.
Theo ông Nguyễn Văn Chiêu, nhà ở ngay cạnh những ngôi mộ này thì khu nghĩa địa của người Tàu hình thành từ thế kỷ 19, còn cụ thể năm nào, thì ông và cư dân ở đây cũng không nắm rõ. Chỉ biết rằng, ngày xưa, họ sinh sống, buôn bán ở Hà Nội khá đông, mua đất ở đây để chôn cất người chết. Nghĩa địa mỗi ngày một mở rộng, và có tới vài trăm ngôi mộ ở nghĩa địa này.
Đến năm 1954, chính quyền không cho chôn cất ở đây nữa. Mấy chục năm nay nhà cửa mọc lên, phố xá mở rộng, lấn chiếm vào đất nghĩa địa, nên nhiều mồ mả chìm sâu dưới lòng đất. Hiện chỉ còn khoảng 100 ngôi mộ có thể nhận dạng được trong nghĩa địa.
Theo anh Sơn, người sống từ bé ở nghĩa địa Tàu bên đường Hoàng Hoa Thám, thì trước đây, khu nghĩa địa của người Tàu rất hoang vu, toàn cây cối rậm rạp. Trong nghĩa địa có một số cây ổi, bưởi, hồng xiêm. Cây nào cũng sai quả trĩu trịt, tuy nhiên, chẳng ai dám hái quả để ăn, vì rất sợ.
Cách đây 30 năm, Nhà nước phân khu đất cạnh nghĩa địa cho các cán bộ của xưởng phim truyện Việt Nam. Mỗi gia đình được chia khoảng 20 mét vuông đất và được Nhà nước làm cho một ngôi nhà bằng gỗ ép. Giờ vẫn còn nhiều cán bộ xưởng phim ở mảnh đất cạnh nghĩa địa này. Nhiều gia đình có điều kiện thì chuyển đi nơi khác sinh sống. Những gia đình gặp nhiều chuyện rủi, sợ đất dữ cũng tìm cách bỏ đi nơi khác.
Nhắc đến chuyện yểm bùa, anh Sơn lắc đầu không biết. Anh bảo, cũng có nghe một số người kể chuyện người Tàu yểm bùa này khác, nhưng anh không tin và cũng không thấy có cơ sở nào, vì gia đình anh sống ở đây mấy chục năm vẫn bình an. Anh Sơn ra ngõ, chỉ vào tấm bia đá giữa ngõ và bảo rằng, đó chính là một ngôi mộ Tàu. Theo anh, mọi người sống chung với mồ mả của người Tàu, nhưng chẳng thấy chuyện gì xảy ra.
Ông Nguyễn Văn Chiêu cho biết, xưa kia, ngôi mộ này nằm trên mặt đất, có cả khuôn, hình hẳn hoi, với bia đá khá lớn. Tuy nhiên, nhà cửa xây lên san sát, nhà nào cũng tôn nền lên cao, rồi quá trình làm ngõ, đã lấp hoàn toàn ngôi mộ. Hiện chỉ còn nhận ra ngôi mộ qua nửa tấm bia đá trồi lên mặt ngõ.
Cư dân trong khu vực này cũng không biết rõ đó là mộ của ai, chỉ biết rằng, đó là một ngôi mộ cổ của người Tàu, thuộc dòng họ Yên Ninh, có nguồn gốc từ Phúc Kiến (Trung Quốc). Dòng họ này là người Hoa, sinh sống ở Hà Nội. Họ làm nghề buôn bán ở khu vực sân Quần Ngựa (phố Văn Cao, Ba Đình, Hà Nội) bây giờ. Ngôi mộ này chôn cả 2 vợ chồng và hiện vẫn chưa sang cát.
Những ngôi mộ này đều có khắc nhiều chữ Trung Quốc.
Cách đây mấy năm, có một người từ Mỹ về, thắp hương ở ngôi mộ này. Thấy có người đến thắp hương, cư dân trong ngõ đã hỏi han về lai lịch ngôi mộ. Người này bảo rằng, anh ta là bạn thân của cháu nội thống đốc một bang ở bên Mỹ. Ngôi mộ này chôn hai người Hoa, là bố mẹ của ông thống đốc đó. Con cháu của ông thống đốc này hiện cũng đã già lắm rồi, không đi lại được nữa, nên dù rất muốn cải táng, di chuyển mộ tổ đi, nhưng hiện chưa làm được.
Từ đó đến nay, chẳng có ai hương khói cho ngôi mộ nữa. Vào ngày rằm, ngày lễ, mấy hộ dân xung quanh vẫn hương khói chu đáo cho người nằm dưới mộ. Theo một số người dân ở khu vực này, thì mấy ngôi nhà cạnh ngõ, đã làm đè lên một phần ngôi mộ Tàu này. Hiện ngôi mộ chỉ còn một phần nổi lên, phần còn lại chìm dưới chân móng nhà. Gia chủ của ngôi nhà ngay đầu ngõ cũng thừa nhận vì đất ít quá, nên trước đây ông lấn chiếm, rồi làm nhà đè lên ngôi mộ. Tuy nhiên, ông lo lắng chuyện tâm linh cẩn thân, nên không sợ hãi gì.
Theo lời anh Sơn, ngôi mộ Tàu nằm giữa ngõ rất bất tiện. Hàng ngày, hàng trăm lượt người đi lại, xe máy, xe đạp cưỡi lên đầu 2 cụ già nằm dưới mộ, như thế, người chết chẳng vui, mà người sống cũng chẳng muốn.
Các hộ dân trong ngõ đã họp rất nhiều lần, thậm chí làm đơn nộp lên chính quyền đề nghị di dời ngôi mộ ra nghĩa trang. Chính quyền đã thông báo việc di chuyển mộ để người thân đến nhận, song không có phản hồi.
Phần việc di chuyển mộ sẽ do người dân trong ngõ cùng với chính quyền đảm nhiệm. Tuy nhiên, đến khi chuẩn bị động vào mộ, thì mọi người lại thôi, vì chẳng ai dám làm việc ấy. Người dân ở đây đều sợ hãi những ngôi mộ Tàu, nên không ai dám đứng ra chủ trì việc cải táng, bốc chuyển, bởi nhỡ đâu, tội vạ lại đổ lên đầu mình.
Tiến sĩ Vũ Thế Khanh, Tổng giám đốc Liên hiệp UIA cho biết: “Việc các pháp sư người Trung Quốc trấn yểm ở Việt Nam được lịch sử ghi chép. Tuy nhiên, chuyện họ lập nghĩa địa chôn người Hoa để yểm bùa thì chưa thấy sách sử, hay truyền thuyết nào nói đến cả.
Trước đây, người Hoa buôn bán, định cư ở Việt Nam nhiều, nên họ chết rồi chôn ở Việt Nam cũng không có gì là lạ. Ở khắp Việt Nam chỗ nào có người Hoa sinh sống, thì chẳng có mộ của người Hoa. Hà Nội từng là nơi người Hoa làm ăn, buôn bán rất đông. Theo quan điểm của tôi, đó chỉ là khu mộ bình thường, không có yếu tố yểm bùa ở đó. Chính quyền cũng nên di chuyển khu mộ đó ra khỏi khu dân cư, để đảm bảo môi trường sống vệ sinh và văn minh”.
Theo VTC
* Tên nhân vật đã thay đổi
0 Nhận xét